Choáng váng vì không ngờ chị gái tôi có thể sống bạc bẽo, đối xử tệ với chính mẹ đẻ của mình

Mẹ tôi thương chị, cái gì cũng cho chị, cuối cùng chị "giáng" cho mẹ tôi cú đòn đau đớn.

Đừng nói đến mâu thuẫn mẹ chồng - nàng dâu, ngay cả người trong gia đình chưa chắc đã hòa thuận với nhau. Như gia đình tôi đây, mẹ tôi sinh được mỗi hai người con gái nhưng lúc nào cũng yêu thương chị tôi hơn. Tôi và chị cũng không thân thiết, gần gũi với nhau mấy dù là chị em sinh đôi.

Ngay từ nhỏ, tôi đã phải dùng lại đồ cũ của chị. Mẹ tôi đi chợ về cũng mua phần bánh cho chị nhiều hơn. Tôi giận dỗi thì mẹ bảo tôi hư, không biết nhường nhịn, yêu thương chị mình. Lúc đó gia đình tôi còn sung túc, bố tôi còn sống. 

Đến khi bố tôi mất, tôi bị mẹ buộc phải nghỉ học đi kiếm việc làm để nuôi chị ăn học. Chuyện ngược đời thế đấy mà tôi vẫn phải cắn răng chấp nhận vì theo mẹ thì tôi học yếu hơn, có học cũng chẳng thành tài nên phải nhường cơ hội cho chị.

Năm đó, chị tôi đậu đại học. Mẹ tôi mừng như bắt được vàng, đi đâu cũng khoe chị giỏi thế này, tương lai tươi sáng thế nọ. Tôi lại phải nai lưng làm công nhân suốt mấy năm trời để nuôi chị học đại học. Khi chị có bầu với bạn trai, chị báo tin cho tôi, tôi sững sờ. Không có đủ tiền đưa chị đi phá thai, tôi buộc phải vay mượn bạn bè trong công ty rồi dẫn chị đi.

Tôi và chị cũng không thân thiết, gần gũi với nhau mấy dù là chị em sinh đôi. (Ảnh minh họa)

Tốt nghiệp ra trường, chị tôi lại nhanh chóng kết hôn với anh chàng đồng nghiệp làm cùng ngân hàng. Hai người vay mượn tiền mua đất, cất nhà. Mẹ tôi chẳng kịp nhờ chị một ngày, chị cũng chẳng cho mẹ và tôi được một đồng xu nào. Đã thế cuối tuần còn về nhà xin cái này cái nọ.

Mà mẹ tôi vẫn chẳng thay đổi, lúc nào mở miệng cũng chị. Nhà có con gà ăn được, mẹ cũng dành cho vợ chồng chị. Có buồng chuối ngon ngon lại đem biếu mẹ chồng chị để lấy lòng. Nhiều khi tôi thấy mẹ thương chị mà vừa ghét vừa chạnh lòng.

Chị sinh con cũng về nhà cho mẹ tôi chăm. Thiếu điều mẹ tôi để cháu lên đầu cõng đi mà vẫn bị chị mắng mỏ mỗi khi đứa bé bị muỗi cắn. Tôi tức, nói lại chị thì chị vùng vằng đòi không về nữa. Thế là tôi bị mắng xơi xơi.

Tôi giận quá, trách chị sống bạc với mẹ. (Ảnh minh họa)

Hôm qua đây, mẹ tôi bị ngã trong nhà tắm phải nhập viện cấp cứu. Đang đi làm, nhận được điện thoại, tôi vội vã chạy về ngay. Gọi cho chị, chị bảo đang đi công việc nên tới tối mới vào được. Mà công việc gì? Trong lúc đợi người ta phẫu thuật chân cho mẹ, tôi còn thấy chị đăng ảnh đưa con trai đi chơi với dòng tâm trạng buồn bã. Ngẫm lại mới nhớ hôm qua là sinh nhật 3 tuổi của cháu tôi.

Tới hơn 9 giờ đêm chị mới vào. Tôi giận quá, trách chị sống bạc với mẹ. Mẹ bị như thế không mau vào viện còn sinh nhật với chơi bời ăn uống. Đáp lại, chị gắt gỏng bảo giờ vào cũng được, miễn có vào là được. Chị có con thì phải lo cho con. Với lại mẹ tôi bị ngã chứ có bị đột quỵ chết liền đâu mà phải vào gấp. 

Thử hỏi trên đời này có đứa con gái nào nói về mẹ đẻ như thế không? Tôi không ưa được chị mà. Có nên đem hết mọi chuyện, kể cả chuyện chị từng phá thai kể cho mẹ tôi nghe không? Chị chẳng phải thiên thần gì mà mẹ tôi phải tôn sùng như thế cả.

Theo ttvn.vn

MỚI NHẤT

ĐỌC NHIỀU