Giáo dục giới tính từ tuổi lên 2, lên 3
Để tránh trẻ có các hành vi không phù hợp, ở nơi không phù hợp, có nguy cơ gây tổn hại trẻ, việc phòng ngừa thì tốt hơn xử lý khi sự việc xảy ra. Giáo dục giới tính từ tuổi lên 2, lên 3, diễn ra ở cả gia đình và trường học là cần thiết. Nội dung và cách thức giáo dục hoàn toàn có thể điều chỉnh cho phù hợp.
Ví dụ, trẻ 2 tuổi có thể được dạy về tên gọi các phần trên cơ thể, bao gồm cả cơ quan sinh dục, chỉ cho trẻ thấy sự khác biệt giữa nam - nữ ở cơ quan sinh dục, giải thích luôn chỗ nước tiểu đi ra của nam và nữ, cho phép trẻ chạm vào cơ quan sinh dục khi tắm, nếu trẻ thích ở trần truồng thì chỉ dẫn cho trẻ chỉ được ở trần truồng khi trong phòng tắm, chứ không phải ngoài phòng khách, sân chơi.
Khi trẻ lớn lên, người lớn bổ sung bài học về vùng riêng tư trên cơ thể người, cách ứng xử với vùng riêng tư của mình và người khác. Người lớn có thể nói với trẻ nhẹ nhàng rằng con có thể đụng chạm vào các bộ phận riêng tư của con khi con đi tắm, đi toilet, nhưng không phải trước mặt người khác, ở lớp học, công viên. Nếu ở nơi công cộng mà con cho tay vào quần thì cũng nhẹ nhàng nói con rút tay ra, và sau đó nói chuyện riêng với con về vùng riêng tư và hành vi phù hợp.
Với bé trai trong clip ở Hải Phòng cũng như các trẻ khác có hành vi "nhạy cảm", cha mẹ và giáo viên cần hướng dẫn lại con về cách ứng xử với vùng riêng tư của mình và người khác. Người lớn tuyệt đối không nên la mắng lớn tiếng, chỉ trích hoặc trêu đùa cợt nhả về hành vi của trẻ, vô tình khiến trẻ xấu hổ, sợ hãi mà không thực sự hiểu vì sao bị người lớn phản ứng như vậy. Kết quả là trẻ tiếp tục có hành vi "nhạy cảm" nhưng chỗ giấu người lớn hoặc trẻ thích thú vì được người lớn chú ý nên tiếp tục duy trì hành vi.
Nên phân chia khu vực nằm ngủ cho trẻ
Vì trẻ còn quá nhỏ, cần thời gian dài và kiên trì để cải thiện hành vi hoặc để giảm nguy cơ phát sinh hành vi xâm phạm lẫn nhau như trong clip, ở trường, trẻ nên được chia khu vực nằm ngủ. Trong lớp, dù trẻ ngủ, luôn luôn phải có một cô giáo canh chừng vì nửa chừng có trẻ thức giấc, cần cô giám sát, đảm bảo an toàn. Ở nhà, các anh chị em khác giới cũng cần nằm giường riêng.
Với trẻ "bị hại" một cách thiếu nhận thức đầy đủ từ trẻ cùng trang lứa, giáo viên và cha mẹ nên giữ thái độ bình thản trò chuyện cùng con, giải thích cho con rằng bạn muốn đùa nghịch một chút, nhưng cách đùa nghịch này là không đúng, không tốt cho các con, mong con không bắt chước bạn. Giáo viên và cha mẹ cũng nên kiểm tra lại thân thể trẻ để xem mức độ tổn thương nếu có và điều trị phù hợp. Tâm lý của trẻ "bị hại" cũng cần được theo dõi chặt chẽ sau đó.
Trẻ luôn có những hành vi làm người lớn "hoảng hốt" dù hành vi đó là do đặc tính lứa tuổi, bắt chước thì trách nhiệm của người lớn vẫn là kiên nhẫn hướng dẫn trẻ với caí nhìn rộng mở và khoan dung.