Hồi trước, vợ tôi làm thư kí cho Tổng giám đốc ở một công ty xuất nhập khẩu. Cô ấy nói được 3 ngoại ngữ, năng động, tự tin. Tôi vất vả lắm mới chinh phục và hãnh diện rước cô ấy về nhà.
Nhưng rồi thấy vợ ăn diện đẹp đẽ, có xe đưa đón mỗi ngày, lại hay đi tiếp khách cùng sếp, tôi không yên tâm. Tôi sợ mất vợ. Thế là tôi ép vợ nghỉ làm. Ban đầu cô ấy không đồng ý, còn trách ngược chồng vô lý và đòi ly hôn. Chúng tôi suýt ra tòa ly hôn thật nếu như vợ tôi không có bầu và suýt bị sẩy thai. Con tôi sinh non, đau bệnh suốt nên cô ấy cũng không thể đi làm lại sau kì nghỉ thai sản.
Mỗi tháng tôi đưa vợ 3 triệu để chi tiêu nhưng cô ấy lúc nào cũng kêu hết tiền từ giữa tháng. Chuyện tiền bạc trở thành vấn đề mâu thuẫn, tranh cãi lớn nhất của chúng tôi. Tôi nghĩ 3 triệu cho tiền ăn và sữa cho con đã là quá nhiều rồi. Tôi cũng chỉ ăn một bữa ở nhà nên cũng chẳng tốn mấy.
Hơn 3 năm, tôi chán vợ tận cổ nên quyết định ly hôn. Khi tôi đưa đơn, vợ bất ngờ lắm. Cô ấy hỏi lý do, tôi chỉ nói ngắn gọn: "Chán rồi". Vợ tôi không hỏi nhiều, chỉ bảo cho cô ấy thời gian để thu dọn đồ đạc. Tôi chấp nhận.
Hôm qua, cô ấy thu dọn xong xuôi hết rồi và kêu xe ô tô đến chở đồ về nhà mẹ đẻ. Tôi ngồi trong phòng, bế con giúp vợ.
Rồi tôi thấy vợ lôi trong tủ ra một cái két sắt nhỏ. Cô ấy mở két sắt, lấy ra 3 cuốn sổ đỏ và 5 cuốn sổ tiết kiệm bỏ lên giường. Kinh ngạc, tôi lật ra xem và chết điếng khi thấy vợ đang đứng tên 3 căn nhà ở trung tâm thành phố cùng 2 tỷ tiền tiết kiệm.
Thấy thái độ của tôi, vợ cười nhạt. Cô ấy nói: "Anh không ngờ tới phải không? Mỗi tháng anh đưa tôi 3 triệu mà tưởng là to tát lắm à. Đây là số tiền tôi làm ra được trước khi cưới và tôi chưa bao giờ công khai với anh vì sợ ngày hôm nay xảy ra. Chắc anh cũng không biết tôi vẫn còn kinh doanh bất động sản đâu nhỉ? Căn nhà này, tôi biếu anh đấy. Xem như cảm ơn vì anh đã cho tôi một đứa con và một bài học nhớ đời". Nói rồi, cô ấy ôm con bỏ đi. Tôi ngồi sững sờ, cảm giác hối hận dâng lên tận cổ.
Vợ đi rồi, tôi có nên tìm đến nhà bố mẹ vợ, xin lỗi và đón vợ về không? Tôi hối hận rồi.
(lequan...@gmail.com)
Theo afamily.vn