“Con có một ngày tốt lành ở trường chứ?”
Bằng cách đặt câu hỏi này, cha mẹ sẽ thể hiện mong đợi của mình, giống như mọi thứ sẽ ổn và tuyệt vời. Và khi thực tế không phù hợp với mong đợi, một đứa trẻ sẽ cảm thấy tội lỗi vì điều đó, khó chịu và tự thu mình lại.
“Có chuyện gì xảy ra với con?”
Nếu cụm từ này được nói với giọng điệu vui vẻ thì điều đó là không sao. Nhưng nếu cha hoặc mẹ kêu lên điều này với giọng bực bội “Con bị sao vậy?” thì nó sẽ khiến một đứa trẻ cảm thấy rằng có điều gì đó không ổn chỉ với sự tồn tại của chúng.
Khi lớn lên, nếu một đứa trẻ khi được nghe nói rằng có điều gì đó không ổn với chúng, chúng sẽ bắt đầu tin vào điều đó. Và chúng cũng bắt đầu tự hỏi liệu điều đó có thực sự đúng không. Để rồi những suy nghĩ này có thể kết thúc bằng việc họ phải đến gặp bác sĩ trị liệu.
“Con tôi không cố ý”
Tất nhiên, mọi đứa trẻ đều cần sự hỗ trợ và bảo vệ từ cha mẹ. Nhưng khi người lớn cố gắng bảo vệ con mình khỏi mọi khó khăn có thể xảy ra, điều đó có thể phản tác dụng về sau.
Đôi khi, bạn phải để con phạm sai lầm hoặc đưa lựa chọn sai và chịu trách nhiệm về điều đó. Nếu không, đứa trẻ có thể phát triển lòng tự trọng thấp và chúng sẽ luôn dựa vào sự hỗ trợ từ người khác mà không thể tự giải quyết vấn đề của mình.
“Bố/mẹ không biết làm thế nào để thanh toán tất cả các hóa đơn này”
Bạn không nên bắt con phải đối diện với các vấn đề tài chính của riêng bạn. Trẻ không cần phải biết về nó và cũng không thể giúp bạn. Điều này chỉ khiến cho con khó thoát khỏi sự lo lắng xung quanh.
“Ở lại đây đi, bố/mẹ đi về đây.”
Cha mẹ nào cũng từng gặp phải trường hợp phải rời sân chơi hoặc công viên trong khi con không muốn ngừng chơi và tiếp tục chạy nhảy xung quanh. Tuy nhiên, nếu bạn dọa bỏ con lại có thể sẽ tạo cảm giác không an toàn trong chúng. Trẻ sẽ đột nhiên nhận ra rằng cha mẹ có thể bỏ rơi con bất cứ lúc nào trong thế giới đáng sợ và nguy hiểm này. Khi lớn lên, những đứa trẻ này mắc nhiều sai lầm hơn trong những tình huống khó khăn và căng thẳng.
“Đừng có trẻ con như vậy nữa”
Đây có lẽ là một trong những cụm từ tồi tệ nhất mà người lớn có thể nói. Bằng cách này, cha mẹ sẽ vô hiệu hóa cảm xúc của con, điều này có thể dẫn đến việc trẻ sẽ miễn cưỡng chia sẻ cảm xúc với người lớn. Sẽ tốt hơn nếu bạn hỏi con cảm thấy thế nào và tại sao chúng lại cảm thấy như vậy.
“Chia sẻ là quan tâm”
Sự hào phóng là một phẩm chất tuyệt vời. Vì vậy, một số cha mẹ cố gắng thấm nhuần nó cho con cái của họ ngay từ khi còn nhỏ. Nhưng trong những năm đầu đời, trẻ em hoàn toàn không biết sự đồng cảm là gì và tại sao chúng nên chia sẻ đồ chơi của mình với một đứa trẻ khác.
Khi bạn bắt con phải cho đi thứ chúng yêu thích, bạn đã gieo vào đầu chúng những suy nghĩ sai lầm. Giống như, nếu bạn muốn lấy thứ gì đó, bạn chỉ cần bắt đầu khóc. Hoặc một đứa trẻ nên cho đi bất cứ thứ gì chúng được yêu cầu./.