Cha mẹ có thể thử thay đổi cách trẻ tiếp cận với việc học.
Quan trọng hơn, cha mẹ cần giảm bớt áp lực lên con. Đừng để điểm số hay thành tích trở thành thước đo duy nhất cho giá trị của con, cũng đừng so sánh con với bạn bè hay anh chị em. Mỗi đứa trẻ đều có tốc độ phát triển riêng, và sự tiến bộ dù nhỏ bé cũng đáng được ghi nhận. Nếu tình trạng của con kéo dài và trở nên nghiêm trọng, cha mẹ có thể tìm đến sự hỗ trợ của các chuyên gia tâm lý hoặc giáo viên để có hướng can thiệp phù hợp. Đối với trẻ có nhu cầu đặc biệt, những phương pháp hỗ trợ cá nhân hóa sẽ giúp con dần tìm lại sự cân bằng trong cuộc sống và học tập.
Cuối cùng, đừng quên khích lệ con bằng những lời động viên và sự quan tâm nhẹ nhàng. Một cái ôm ấm áp, một câu khen ngợi chân thành hay một phần thưởng nhỏ khi con hoàn thành một nhiệm vụ, dù chỉ là đọc xong một trang sách hay hoàn thành một bài tập đơn giản, cũng có thể khơi dậy niềm vui trong con. Hành trình này có thể đòi hỏi thời gian và sự kiên trì, nhưng chỉ cần cha mẹ luôn đồng hành, từng chút một, ánh sáng sẽ lại trở về trong đôi mắt con.
Theo Sohu
Theo Trang Vũ