Cậu quý tử nhà tôi đi học khá xa so với nhà, sau khi thấy quãng đường đủ an toàn nên chúng tôi đồng ý cho thằng bé đi xe đạp điện đến trường. Buổi chiều hôm trước, chồng tôi mẫn cán mang xe đạp điện của con trai ra rửa, trong quá trình đó vô tình
Điều đáng nói là bên trong hộp cà phê này lại không có gói cà phê nào mà thay vào đó là một bao thuốc lá đã dùng được vài điếu.
Chồng tôi thất thần mang “tang chứng vật chứng” vào nhà mách vợ. Anh nhìn tôi với ánh mắt bàng hoàng, hoảng hốt và vô vàn những cảm xúc khác.
Thậm chí, chồng tôi còn tự trách bản thân là đã cãi vợ khi tôi nói anh để ý xem con có gì bất thường không. Kế đó, anh liệt kê ra cả một bầu trời tương lai đen tối với việc con hút thuốc lá sớm.
Tôi dở khóc dở cười nhìn anh chồng nhìn thì to cao lực lưỡng, trông thì có vẻ chín chắn cứng rắn nhưng tận sâu bên trong là một trái tim mong manh đến lạ.
Chồng tôi bàng hoàng và sốc đến mức đã hỏi tôi để trị liệu tâm lý. Tôi đã phải mất cả một khóa trị liệu để củng cố tinh thần cho anh rằng mọi chuyện không quá bi kịch như như anh nghĩ và mình vẫn có thể dạy dỗ và nói để con hiểu hút thuốc không phải hành động tốt.
Nhiều khi tôi cảm thấy cứ như thể mình là mẹ của 2 cậu con trai vậy. Thế nhưng không thể phủ nhận, tôi rất hạnh phúc vì có một người chồng hết lòng vì vợ con như vậy!