Tranh minh họa
Đêm ấy, Thảo vừa khóc, vừa tự nhủ đó sẽ là lần cuối cùng cô rơi nước mắt vì cuộc hôn nhân này. Và Thảo đã làm được. Tinh thần cô bắt đầu ổn hơn nhờ những thay đổi rất nhỏ như 30 phút tập thể dục buổi sáng, tạm biệt thuốc an thần và đồ ăn nhanh.
Mất chừng đâu đó khoảng nửa năm sau khi ly hôn để Thảo thực sự có thể gặp lại chồng cũ mà không thấy cảm giác đau nhói phía ngực trái. Cho đến hiện tại, hai người đã có thể trò chuyện như những người bạn mỗi khi anh đến đón con và đưa con đi chơi.
03
Thảo đã ly hôn được 3 năm và hiện tại, cô vẫn chưa sẵn sàng để bắt đầu một mối quan hệ mới nhưng ít nhất, Thảo dã có thể cảm thấy hài lòng và bình yên với cuộc sống hiện tại. Còn Lan - em gái cô, người mới ly hôn được hơn 1 năm vẫn đang ngày ngày khóc lóc và chưa thôi oán hận chồng cũ.
Thảo đã hết lời khuyên nhủ Lan, với tư cách chị gái và một người phụ nữ ly hôn vì chồng ngoại tình, nhưng mọi lời nói cũng chỉ như nước đổ lá khoai.
Hơn ai hết, Thảo hiểu rằng cô không thể giúp em gái mình khi nó vẫn còn chưa buông bỏ được nỗi oán hận trong lòng.
Người ngoài nhìn vào hai chị em, ai cũng nghĩ Thảo là người phụ nữ mạnh mẽ hơn em gái mình. Cũng dễ hiểu thôi, vì những lúc cô đau khổ, khóc lóc, đâu ai thấy. Chỉ có Thảo là biết thực ra cô chẳng mạnh mẽ hơn ai.
Điều duy nhất khiến cô đứng dậy được nhanh hơn em gái sau đổ vỡ hôn nhân chỉ đơn giản là sự chấp nhận: Chấp nhận mình đã hết duyên, chấp nhận mình đã chọn nhầm một người đàn ông không chung thủy, chấp nhận từ bỏ cảm giác oán hận để cho mình được bình yên và hạnh phúc.