Tôi dành nhiều thời gian thử tự kích thích bằng nhiều loại đồ chơi tình dục khác nhau. Tôi khám phá mỗi phần nhỏ trên cơ thể, tái phát hiện những vùng dễ kích thích và một tình yêu mới dành cho "vùng kín" của tôi.
Trong khi các triệu chứng không biến mất, tôi đã học được cách kiểm soát chúng tốt hơn và có thể sử dụng những kỹ thuật thư giãn để xoa dịu bất cứ cảm giác khó chịu nào. Tôi vẫn chờ được gặp bác sĩ vật lý trị liệu nhưng đúng là tôi đạt được một số tiến bộ nhất định và tôi hi vọng sẽ trở lại với những ngày tháng huy hoàng của mình trong tương lai không xa.
Những người bị chứng co thắt âm đạo như tôi hẳn phải cảm thấy đơn độc lắm. Rất ít người muốn trò chuyện công khai về việc âm đạo của bạn bị đau tới mức không thể tận hưởng chuyện "yêu". Đây rõ ràng là triệu chứng của những vấn đề xã hội rộng lớn hơn - những vấn đề mà trong đó khoái cảm nữ giới tiếp tục bị coi nhẹ và không được ưu tiên như khoái cảm nam giới. Trong khi chứng liệt dương đã được cả thế giới quan tâm, được hỗ trợ đủ kiểu để tiến hành việc nghiên cứu thì các chứng bệnh liên quan tới âm đạo lại thường xuyên bị xem thường, bị chẩn đoán sai, bị điều trị với sự thiếu tin tưởng. Tôi từ chối chấp nhận xu hướng này lâu thêm nữa.
Mặc dù phải sống chung với chứng co thắt âm đạo dễ khiến người ta nản lòng nhưng ở một số khía cạnh nào đó, nó mang theo ý nghĩa tích cực. Chấp nhận sự khó chịu và cảm giác đau đớn nhắc nhở tôi duy trì mối liên kết mạnh mẽ với cơ thể mình, giới tính mình, nhất là bởi khoái cảm sẽ trở nên sâu sắc hơn nhiều khi thể xác và tâm lý hòa hợp với nhau.
Tôi vẫn phải vất vả hơn trước đây nếu muốn đạt cực khoái. Nhưng tôi cũng gắn kết với cơ thể và giới tính của mình nhiều hơn trước đây. Ít ra, bây giờ, tôi biết rằng, mặc dù chứng co thắt âm đạo là tình trạng đau đớn của âm đạo, nó không phải là bản án chung thân đối với khoái cảm của chúng ta.