Tôi mới sinh con bằng phương pháp mổ đẻ được hơn 1 tháng, mấy ngày ở viện, chỉ có mẹ đẻ, chồng và em gái tôi hỗ trợ còn mẹ chồng thì quả đúng như người dưng nước lã. Bà vào viện với cháu chắc được khoảng nửa tiếng, nhìn thấy thằng cháu đích tôn kháu khỉnh giống bố như đúc mà chẳng thấy bà có biểu hiện gì là vui vẻ, phấn khởi cả.
Thế rồi bà nói với mẹ đẻ của tôi rằng: "Chẳng gì bằng mẹ với con gái, thôi thì trăm sự nhờ bà chứ tôi có tuổi rồi, cũng chẳng giúp được gì".
Sau khi rời viện về nhà được 1 tuần, do tôi sinh mổ nên khá vất vả, đau đớn, mãi không thấy có sữa, em bé thì khó nết nên mẹ chồng tôi kêu ca ra mặt. Nói chung ngoài việc nấu cơm cho cả gia đình rồi tiện thể chuẩn bị cho tôi ít thức ăn riêng, ngày 3 bữa thì mẹ không hỗ trợ tôi thêm việc gì. Từ việc chăm con đến giặt giũ quần áo đều là 2 vợ chồng "đánh vật" với nhau. Thôi thì con mình, mình chăm, bà giúp được là tốt, không giúp được cũng không sao, tôi chẳng trách móc gì.
(Ảnh minh họa)
Tôi ở nhà chồng được 10 ngày thì mẹ chồng ngỏ ý muốn tôi về ngoại. Nhà mẹ đẻ của tôi cũng ngay gần nhà chồng, cách nhau chưa đến 1 cây số.
Bà bảo bà ngoại còn trẻ lại nhanh nhẹn, rảnh rỗi nên sang bà chăm cho thoải mái. Tôi vui vẻ đồng ý, nói thật, tôi cũng muốn được về mẹ đẻ lắm nhưng sợ làm mẹ chồng phật ý nên chưa dám xin. Giờ bà đã gợi ý rõ ràng thế này thì chẳng tội gì không về. Bà ngoại cũng phấn khởi, hôm sau tức tốc sang xin phép rồi đón mẹ con tôi về luôn.
Về ngoại thì bà chăm lo cho hai mẹ con từ A đến Z. Tôi được nghỉ ngơi thoải mái, ăn uống đầy đủ, bữa cơm cữ nhìn cũng tươm tất hơn hẳn so với bên nhà chồng. Rồi thì đúng là mẹ mình vẫn cứ là mẹ mình, tôi được phép thoải mái nhờ mẹ chuyện này chuyện khác hay chia sẻ mình thích ăn món này, món kia để mẹ làm cho ăn. Ở nhà chồng mẹ cho ăn gì thì ăn nấy thôi.
Từ ngày tôi sang nhà ngoại, mẹ chồng cũng không sang chơi hôm nào, chỉ gọi 1 cuộc điện thoại hỏi han tình hình một cách qua loa. Được 2 tuần thì bỗng dưng tôi thấy bà gọi điện sang bảo hai mẹ con về. Thấy lạ nên tôi cũng hỏi thì bà không nói rõ lý do, bà bảo cứ về rồi bà chăm cho, về ít ngày rồi lại sang bà ngoại sau.
Thế là hai mẹ con lại khăn gói quả mướp đi về mà chẳng hiểu vì sao. Mấy hôm trước rõ ràng bà còn bảo cứ ở yên bên ấy chơi đến hết cữ.
Mẹ con tôi về thì bà cũng chăm sóc nhiệt tình hơn trước đôi chút. Nghĩ bụng chắc bà cũng muốn chăm con chăm cháu, chẳng gì cũng là thằng đích tôn, con đầu cháu sớm.
Ai dè, mọi thứ không đơn giản như tôi tưởng. Hóa ra, bà đón cháu về là có mục đích chứ chẳng phải nhớ nhung hay quan tâm gì đến cháu cả.
(Ảnh minh họa)
Tôi về được 4, 5 ngày thì gia đình nhà chồng có một đoàn họ hàng từ trong Nam ra chơi. Những người này là cô bác bên nhà bố chồng tôi, họ rất giàu có. Khi đến nhà tôi chơi, biết tôi vừa sinh con nên mọi người cũng thăm, họ cho rất nhiều tiền, người thì 5 trăm, người thì 1 triệu… Tất thảy cũng được một khoản không nhỏ.
Sau khi những người họ hàng ra về thì mẹ chồng vào phòng tôi nói chuyện, bà hỏi xem họ cho được bao nhiêu tiền rồi lại nói xa nói gần rằng, lúc gia đình những người họ hàng này có việc như đám hiếu đám hỷ thì bố mẹ cũng phải đi lại, hay vào chơi thì cũng phải quà cáp nọ kia. Tôi hiểu ý bà, liền đưa hết số tiền đó cho bà để bà đáp lễ cho họ khi cần.
Nghĩ đi nghĩ lại rồi mẹ chồng đưa cho tôi một nửa, bảo cầm lấy mua bỉm sữa dù gì cũng là quà người ta cho cháu.
Đấy, mục đích bà đùng đùng gọi mẹ con tôi về cũng chỉ vì lý do như vậy. Tôi thật không còn lời nào muốn nói. Biết thế này thì tôi đã chẳng về, đi đi lại lại mất bao nhiêu công sức. Đúng là chuyện quá nực cười!
Theo ttvn.vn