Sinh con ở tuổi 29, bà mẹ trẻ An An (tên thật là Trần Thị Thùy, sinh năm 1988) đã từng nghĩ mình đã có tất cả như bao người phụ nữ khác. Một tổ ấm nho nhỏ, một người chồng bên cạnh chăm lo với mối tình kéo dài gần 7 năm, một công việc như ý muốn. Song, tất cả đều tan vỡ như bong bóng xà phòng chỉ sau 1 năm An lên chức mẹ, rồi sau đó bất đắc dĩ cô trở thành single mom.
Vốn không phải người Hà Nội gốc, sinh ra ở miền quê Đoan Hùng, Phú Thọ trong gia đình có 3 chị em, An đã bươn chải hơn 20 năm nơi phố thị phồn hoa. Tuổi thơ không hề trọn vẹn khi gia đình ly tán vì phá sản, 3 chị em An mỗi người một nơi còn mẹ ra nước ngoài tìm việc làm. Là chị cả nên An phải ra Hà Nội ở nhờ nhà bác, vừa học vừa đi làm.
Sau vô vàn biến cố, bà mẹ trẻ đã vượt qua tất cả để làm chủ cuộc sống riêng của mình, vừa có sự nghiệp thành công lại vừa hạnh phúc bên con gái nhỏ Mỹ Anh. Chỉ hơn 1 năm sau đổ vỡ, An đã vực lại hết trong âm thầm, thậm chí bà mẹ đơn thân còn được bù đắp gấp nhiều lần khi xưa, sở hữu khối tài sản đáng mơ ước: 2 căn nhà liền nhau ở quận trung tâm Hà Nội, chiếc xế hộp hạng sang trị giá tiền tỷ, cùng thu nhập hàng tháng "không tiện tiết lộ".
Ngoài việc ổn định cho 2 mẹ con, dư dả làm mọi điều mình thích, thì hiện tại An còn lo được cho cả 2 em và bố mẹ, gia đình không còn khó khăn vất vả như xưa nữa. Giàu có không phải nghĩ, nhưng An chưa bao giờ "vung tay quá trán", cô vẫn giữ nguyên lối sống giản dị, hầu như chẳng bao giờ dùng hàng hiệu, tủ quần áo của cô ít đồ đến mức ai cũng phải ngạc nhiên. Hiếm khi An đi shopping cho bản thân vì chủ yếu cô mua sắm hết mọi thứ cho bé Mỹ Anh.
Gặp gỡ và trò chuyện với An vào một ngày cuối năm bận rộn, thật ngạc nhiên khi người phụ nữ mạnh mẽ ấy lại rất nhỏ nhắn, nhưng gương mặt sở hữu đường nét cuốn hút và nụ cười vô cùng rạng rỡ. Bà mẹ trẻ tranh thủ tạm gác công việc để đưa con gái nhỏ Mỹ Anh đi chơi. Mới 2 tuổi rưỡi nhưng Mỹ Anh đã rất lanh lợi, cô nhóc xinh xắn liên tục quấn quýt mẹ và không ngừng líu lo.
Mỹ Anh chính là lý do khiến cuộc đời An rẽ lối 5 lần 7 lượt, nhưng bà mẹ 8X chưa từng hối hận khi sinh con, lại càng coi con gái nhỏ như bảo bối trân quý vì nhờ có bé mà An mới vui vẻ, kiên cường được như bây giờ.
Khoảnh khắc biết trong mình đang mang một sinh linh bé bỏng, An còn nhớ cảm xúc của mình thế nào không?
Có chứ, làm sao quên được. Hoang mang tột độ, mua tận 5 triệu tiền que thử thai và không nhớ nổi 1 ngày mình thử bao nhiêu lần nữa. Vì thích con trai nên lúc bầu đi mua cái gì cũng màu xanh. Vẫn nhớ một điều lạ lùng là đi lên bàn mổ rồi, bác sĩ cũng hỏi chửa con trai à, đẻ xong ai đến thăm cũng hỏi con trai. Đến khi Mỹ Anh 4 tháng rưỡi, bấm khuyên tai cho con rồi mà gặp ai cũng hỏi trai hay gái. Mãi bây giờ mới trông nữ tính hơn một tí (cười).
Ký ức ngày đi đẻ của An như thế nào?
Lo lắng, sợ. Hôm ấy có bố của Mỹ Anh cùng gia đình mình ở trong bệnh viện. Mình đăng ký đẻ thường nhưng do đau quá không đẻ được nên phải mổ cấp cứu. Cảm giác như mình sắp chết đến nơi rồi mà bác sĩ cứ bắt rặn, mình kêu gào ầm ĩ yêu cầu bác sĩ cho em mổ cấp cứu.
Đau đẻ là cái đau đáng sợ nhất mình từng trải qua trong đời, nhưng được gặp con cũng là hạnh phúc lớn nhất đời cho đến bây giờ! Lúc mổ xong, bác sĩ cho hai mẹ con gặp nhau mà con đã biết chu mỏ lên thơm môi mẹ, nước mắt cứ thế rơi vì hạnh phúc lắm, cảm giác nghẹn ngào khó tả vô cùng.
Vậy tại sao An lại trở thành mẹ đơn thân?
Không phải mình lựa chọn làm single mom mà là mình không còn sự lựa chọn nào tốt hơn. Có nhiều chuyện mình thấy không cam tâm, nhưng chẳng còn cách giải quyết nào khác!
Sau hơn 1 năm chung sống thì mình và bố Mỹ Anh quyết định đường ai nấy đi, vì rất nhiều lý do. Chúng mình chưa kết hôn, cũng chưa một lần mình được mặc áo cưới.
Thời điểm khó khăn nhất với An là lúc nào?
Là hồi mở cửa hàng đầu tiên năm 2012. Mình đi học làm móng, vay tiền mẹ để kinh doanh nhưng mẹ còn không cho cơ, vì sợ mình không làm được. Thế nên mình cố gắng đi vay mượn khắp nơi, làm được vài tháng thì chuyển qua trị mụn, công việc dần dần suôn sẻ nên thu nhập cũng ổn hơn. Đến năm 2014 thì mình gom đủ vốn mở thêm cơ sở nữa trong Sài Gòn, nhưng không có ai quản lý nên chỉ được 2 năm thì mình phải đóng cửa, tập trung kinh doanh ở ngoài Hà Nội thôi.
May mắn trời thương nên mình kiếm được nhiều tiền hơn trước, tích cóp được bao nhiêu là mua nhà mua xe hết. Thậm chí còn bị mẹ hiểu lầm, nghi ngờ vặn hỏi có phải mình đi buôn cái nọ cái kia bị cấm không mà sao bỏ hàng trăm hàng tỷ ra để mua nhà mấy năm liên tiếp (cười). Có những ngày vừa ôm con bú vừa đóng hàng, xếp đơn, mình cũng mệt mỏi muốn buông lắm, nhưng nhìn con ngủ ngoan lại nhủ lòng cố gắng hơn.
Suốt từng đấy năm, điều đáng sợ nhất đối với An khi một mình nuôi con là gì?
Đó là không tha thứ được cho bản thân mình, vì mình mà con chịu thiệt thòi. Bởi vậy nên mình luôn cố gắng để bù đắp cho con hết mức có thể. Nhìn con lớn lên mỗi ngày giờ là hạnh phúc lớn nhất của mình.
Có bao giờ Mỹ Anh hỏi về bố không? Mỗi lần như thế An đối diện với bé như thế nào?
Mới 2 tuổi rưỡi nhưng con mình rất tự lập và lanh trước tuổi. Thi thoảng nó tự cầm điện thoại bắt mẹ gọi bố đi, bố không đón Mỹ Anh à? Mỗi câu hỏi của con như nhát dao cứa vào tim, mình chỉ dám nói bố bận vậy thôi. Đến khi con đủ lớn để hiểu chuyện, mình sẽ lựa để nói với con, còn bây giờ mình chỉ muốn con sống đúng với lứa tuổi, ăn học và vui chơi, lớn lên thật bình an, mạnh khỏe.
Mỗi ngày của hai mẹ con trôi qua như thế nào?
Một ngày của 2 mẹ con mình cũng bình thường thôi, Mỹ Anh đi học về là tíu tít với mẹ đến tận lúc ngủ, và rất thích được mẹ thơm. Cứ thơm mẹ xong rồi chờ được mẹ thơm lại. Mỹ Anh tình cảm lắm, lại ngoan. Nhiều lúc ngắm con thấy cảm ơn trời vô cùng vì đã tặng mình một thiên thần đáng yêu như thế. Có con gái là mình có tất cả rồi.
Có bao giờ chị khóc trước mặt con không?
Có chứ. Dù mạnh mẽ đến đâu cũng vẫn có lúc buồn, tủi thân bởi những gì người khác đối xử với mình quá tệ. Mỹ Anh còn nhỏ quá chưa hiểu gì, lắm hôm bận quá, muộn mới về nhà, nhìn thấy con ngồi chơi một mình, thấy mẹ là mừng vui chạy ào đến, mình lại càng buốt lòng hơn. Nhưng đâu thể khóc mãi như mưa rào không tạnh được.
Tính mình cũng không hay than thở, nên chẳng ai biết mình đã trải qua những chuyện gì. Thời gian trôi đi giúp mình trưởng thành hơn, bình tĩnh hơn khi nhìn lại quá khứ, song đôi lúc mình vẫn cho phép bản thân yếu đuối một chút, cho nhẹ lòng.
An nghĩ thế nào về quan điểm phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng và "có đứa con là lãi"?
Với mình thì chồng tệ không đáng sợ bằng mẹ chồng tệ. Vì nếu mẹ chồng không thương mình thì đó là thiệt thòi rất lớn, nên sau này nếu có kết hôn thì mình sẽ chọn mẹ chồng tốt chứ không chọn chồng tốt.
Trong cuộc sống hiện đại thì có rất nhiều chị em phụ nữ chọn làm mẹ đơn thân giống An, chị có lời khuyên hay điều gì đó ấp ủ muốn chia sẻ, trải lòng để truyền thêm cảm hứng cho họ không?
Mình không khuyên các chị em làm mẹ đơn thân nhưng nếu đó là lựa chọn tốt nhất thì hãy mạnh mẽ chấp nhận. Cho dù bạn chọn con đường nào, bạn vẫn sẽ có chút lưu luyến với những con đường mà bạn không chọn. Vì vậy, trên đời này không hề có chuyện lựa chọn mà không hối hận.
Bạn chỉ cần tin rằng con đường bạn đã chọn là đáp án chính xác, và biến nó thành câu trả lời đúng. Thế thôi. Trái Đất này vốn là hình tròn, tất cả những điều tốt đẹp bạn đã làm, sẽ có ngày trở về với chính bạn. Lương thiện thực sự không chỉ là một loại hình thức, mà là một loại tu dưỡng.
Điều An cảm thấy hạnh phúc nhất lúc này là gì?
Là có 1 cô con gái quá đáng yêu, công việc ổn định và thoải mái tự do làm những điều mình thích, dành thời gian cho bản thân và gia đình.
Dự định tương lai của chị dành cho bản thân và con gái thì sao?
Mình chỉ mong trời cho sức khỏe tốt, công việc thuận lợi để lo cho con thôi. Còn tương lai mình cũng chưa dám nghĩ quá xa, vì sợ nói trước bước không qua nên thôi. Yêu nhau 6 - 7 năm rồi chia tay nên bản thân mình cũng rất sốc và buồn, bị mất phương hướng, nhưng rồi mọi chuyện cũng sẽ qua và đã qua. Tiếc tình yêu thì ít mà tiếc vì chọn sai bố cho con là nhiều!
Link gốc: http://afamily.vn/me-don-than-31-tuoi-voi-ban-linh-bien-sai-lam-cuoc-doi-thanh-dung-vuc-lai-co-ngoi-tien-ty-sau-do-vo-chua-1-lan-mac-ao-cuoi-van-hanh-phuc-20191220075332244.chn
Theo ttvn.vn
Gửi bình luận
(0) Bình luận
Xếp theo: Thời gian Số người thíchBài viết chưa có bình luận nào.