Mới đây thôi, một người lao công khi đi dọn dẹp thùng rác ở ngõ Văn Chương, Hà Nội đã phát hiện ra một thi thể trẻ sơ sinh được bọc trong túi nilon và bị rác phủ kín người. Thi thể đứa trẻ nhanh chóng được người dân lo chôn cất. Danh tính người mẹ sau đó được xác định là một cô sinh viên trẻ…Vụ việc đang được điều tra làm rõ thêm…
Câu chuyện đau lòng ấy làm tôi nhớ tới câu chuyện đối lập khác. Những người mẹ quả cảm sẵn sàng hy sinh thân mình để giành giật sự sống cho con khi ranh giới của hơi thở cuối chỉ còn trong gang tấc. Dĩ nhiên trái tim của những người mẹ thì luôn bao la như thế. Mẹ có thể hy sinh mạng sống này chỉ để giữ lại cho con hơi thở và sự sống như một sự nâng niu tuyệt đối, một tình yêu vô điều kiện. Như thế có chết, mẹ vẫn có thể mỉm cười...
Đó là câu nói của người mẹ đã dùng cả thân mình che chở cho đứa con bé bỏng trong trận động đất lịch sử ở Nhật Bản. Bức hình được đăng tải khiến hàng vạn trái tim vỡ vụn vì xót thương.
Câu chuyện xảy ra hồi tháng 3/2014 trong 1 vụ động đất ở Nhật Bản, đã lấy đi sinh mạng của rất nhiều người. Sau động đất, khi lực lượng cứu hộ bắt đầu tìm kiếm người bị nạn, thì họ nhìn thấy thi thể 1 người phụ nữ qua vết nứt của 1 ngôi nhà bị đổ nát. Tư thế của cô khá kỳ lạ: Có vẻ như cô đang quỳ gối cầu nguyện, hai tay đỡ lấy 1 thứ gì đó. Và cả ngôi nhà đang đè hết lên người cô.
Mọi người nghĩ rằng cô đã chết rồi, không thể cứu được nữa, toan quay đi. Nhưng đội trưởng đội cứu hộ bỗng có 1 linh cảm kỳ diệu nào đó, nên anh lệnh cả đội ở lại.
Điều kỳ diệu đã xảy ra khi anh đưa tay vào khe hẹp để tìm kiếm bên dưới xác chết người phụ nữ. Có một đứa bé! Và đứa bé ấy còn sống! Đứa bé khoảng 3 tháng tuổi được bọc trong một chiếc chăn hoa, nằm an toàn trong vòng tay ôm của người mẹ.
Người ta có thể tưởng tượng ra khi ngôi nhà đổ sập, người mẹ đã lấy thân mình ra để bảo vệ con trai, với nỗ lực giành giật sự sống cho con mình. Trong tấm chăn cùng cậu bé may mắn ấy có 1 chiếc điện thoại di động cùng 1 tin nhắn trên màn hình. Dòng tin nhắn đó đã làm cho tất cả mọi người trong đội cứu hộ phải bật khóc. Tin nhắn ai đọc cũng phải khóc thương: "Nếu con có thể sống sót, hãy nhớ rằng, mẹ rất yêu con".
Rạng sáng ngày 23 tháng 3 năm 2018, một vụ hỏa hoạn đã bùng phát tại khu chung cư Carina Plaza, TP. HCM. Đây là vụ hoả hoạn nghiêm trọng nhất trong hơn chục năm ở TP. HCM, đã cướp đi sinh mạng 13 người, khiến nhiều người bị thương. Trong số 13 nạn nhân thiệt mạng, câu chuyện về tình mẫu tử của mẹ con chị Hà đã làm lay động biết bao nhiêu trái tim.
Nạn nhân được tìm thấy trên nền nhà, lửa đã tóm gọn tóc tai, mặt mày, chân tay… đều cháy sém cả. Chị chết trên đường tháo chạy. Nhưng trong thời khắc hoảng loạn nhất ấy, Hà vẫn là một người mẹ quả cảm, chị đã ôm con vào lòng để bảo vệ con.
Người ta tìm thấy xác chị khi cánh tay đã bị thiêu rụi vẫn đang đan thành hình vòm cung ôm siết. Mọi thứ đều đen ngun ngút, trừ lồng ngực hai mẹ con. Ở đó có 1 phần làn da vẫn trong trẻo ghé sát vào nhau, minh chứng cho nỗ lực cứu con đến hơi thở của Hà, người mẹ ấy không hề buông bỏ nỗ lực cứu con một phút giây nào. Và lồng ngực ấy lửa không dám táp tới.
Loài hổ vốn được ví như là chúa tể của rừng xanh, dữ dằn có tiếng trong muôn loài. Bất kể loài vật nào khi nghe tới hổ cũng phải e dè vì sức mạnh và độ hung tàn của nó. Thế nhưng, nó cũng như bao con vật trên đời, chúng đều có tình mẫu tử. Dù có dữ dằn và hung tàn bao nhiêu, nó cũng biết thương con và bảo vệ con mình. Vậy nên người ta mới nói “hổ dữ không ăn thịt con”.
Vậy mà, chuyện những đứa trẻ được tìm thấy trong thùng rác vẫn tiếp tục xuất hiện trên các mặt báo, năm nay qua năm khác. Các cô gái trẻ chưa kịp trưởng thành đã làm mẹ và bối rối trước việc một đứa con ra đời ngoài dự tính. Nhưng điều đó không thể biện hộ cho việc họ đang tâm vứt đi giọt máu mình vừa dứt ruột đẻ ra. Mẹ có thể trẻ người non dạ, mẹ có thể suy nghĩ nông cạn và hồ đồ, nhưng việc vứt bỏ con mình là tội ác.
Vụ việc dù chưa được làm rõ em bé đã chết trước đó hay không nhưng dù bất cứ lý do nào, dù em bé còn sống hay không trước đó thì hành động của bà mẹ này cũng khiến ai ai cũng phải phẫn nộ. Đứa con mình đứt ruột đẻ ra được đối xử theo cách chẳng giống 1 con người.
Những em bé khác lúc sinh ra được cưng nựng chào đón, còn con nằm trong đống rác này thay chiếc xe nôi, thùng rác là nhà. Người ta là tiếng reo vui, còn con đến tiếng khóc cũng tắt lịm cùng những thứ rác rưởi người ta thải ra.
Nếu đứa bé mà biết nói năng, chắc nó sẽ bảo rằng: “Mẹ ơi, con vẫn nghĩ mình đến với thế giới này để được yêu thương. Người ta bảo Chúa không thể ở khắp mọi nơi, nên ngài sinh ra người mẹ. Nhưng đến ngay cả mẹ cũng chối bỏ con thế này. Con không muốn mình ở trong chiếc nôi hôi hám ấy, con muốn 1 vành nôi êm, nơi có bàn tay dịu hiền của mẹ cùng những nụ hôn với tình yêu ở lại”.
Theo Trí thức trẻ
Gửi bình luận
(0) Bình luận
Xếp theo: Thời gian Số người thíchBài viết chưa có bình luận nào.