Nhìn thấy tấm ảnh cũ nhòe của chồng, tôi cay đắng nhận ra mình chỉ là kẻ “thế thân”

Tôi hí hửng nghe lời chồng. Tập tài liệu ở trên cùng nên tôi đã lấy nó ra một cách dễ dàng. Nhưng trí tò mò lại thôi thúc khiến tôi lôi hết những thứ có trong chiếc hộp. Và bây giờ tôi thật sự ân hận khi đã làm điều đó.

Sau tất cả, cuộc hôn nhân của tôi chỉ là một trò hề. Người đàn ông tôi hết lòng yêu thương lại đâm một nhát dao vào tim tôi. Còn tôi, bây giờ tôi mới nhận ra trong trái tim chồng, tôi chẳng là gì cả.

Có lẽ tôi nên nói về gia đình của mình trước. Tôi sinh ra trong một gia đình có 2 người con, tôi là con út. Chị gái của tôi cũng là chị em sinh đôi với tôi. Chúng tôi đã cùng được sinh ra và lớn lên trong hình hài giống nhau như những cặp song sinh khác.

Tuy vậy, tôi và chị lại đối ngược về tính cách, khả năng. Từ nhỏ tôi đã không hứng thú học hành, chật vật mãi tôi mới có thể đậu vào một trường đại học tầm trung. Trong khi đó chị tôi luôn là học sinh giỏi suốt 12 năm học. Học cấp 3 xong, chị tôi xin được học bổng toàn phần của một trường đại học ở Nhật.

Vì là chị em sinh đôi nên tôi luôn bị mang ra so sánh. Mỗi lần chị tôi có kết quả học tập tốt thì tôi lại là người buồn hơn cả. Bởi vì hôm ấy bố mẹ sẽ chì chiết và mắng tôi. Tôi không thân với chị cũng vì trong mắt bố mẹ, chị quá hoàn hảo, còn tôi thì không.

Nhìn thấy tấm ảnh cũ nhòe của chồng, tôi cay đắng nhận ra mình chỉ là kẻ thế thân

Tôi đã cảm thấy may mắn vì lấy được người đàn ông yêu mình. Nhưng xem ra đó chỉ là tôi tự huyễn hoặc bản thân. Ảnh minh họa 

Tôi chưa từng tâm sự với chị mình như một người em. Nhất là khi chị tôi sang nước ngoài du học, gần như cả năm tôi không nhắn cho chị một câu hỏi thăm. Biến cố xảy ra cách đây 5 năm, chị tôi bị tai nạn và vĩnh viễn qua đời khi còn rất trẻ. Tôi nhớ rằng trong đám tang ấy có một người đàn ông cứ khóc vật vã bên linh cữu của chị. Nhưng vì nhà đông người lại tất bật lo hậu sự cho chị nên tôi không nhớ rõ khuôn mặt ấy...

Tôi gặp chồng mình cách đây 3 năm, cũng trong một vụ tai nạn. Anh đang đi rất vội nên đã tông phải tôi. Dù sau đó tôi đã nói rằng không sao nhưng anh vẫn muốn xin số để có thể liên lạc khi cần thiết. Và rồi qua nói chuyện, chúng tôi đến với nhau một cách rất tự nhiên.

Chúng tôi cưới nhau sau 1 năm quen biết. Đám cưới diễn ra trong sự hạnh phúc ngập tràn của tôi. Chỉ có chồng tôi, lúc nào anh cũng buồn man mác. Đêm tân hôn, tôi thấy chồng lén ra ngoài hút thuốc, cả đêm đó anh đã không ngủ.

Cuộc hôn nhân của chúng tôi đã trôi qua một cách êm đềm. Chồng tôi gần như chiều mọi thứ mà tôi muốn. Ngay cả khi cãi nhau, lúc tôi to tiếng thì anh lại hạ giọng và đi ra ngoài. Tôi đã cảm thấy may mắn vì lấy được người đàn ông yêu mình nhưng xem ra đó chỉ là tôi tự huyễn hoặc bản thân.

Chồng tôi đã từng có thời gian làm việc ở Nhật Bản. Trong tất cả những thứ anh mang về, tôi để ý thấy anh có một chiếc hộp rất to. Chiếc hộp ấy được khóa cẩn thận nên tôi không biết bên trong có gì. Cho đến hôm nay, chồng tôi gọi điện về và nói có một tập tài liệu quan trọng trong chiếc hộp ấy. Anh chỉ cho tôi chỗ cất chìa khóa và nhờ tôi mang tài liệu đến công ty giúp anh.

Nhìn thấy tấm ảnh cũ nhòe của chồng, tôi cay đắng nhận ra mình chỉ là kẻ thế thân

Tôi mệt mỏi với rất nhiều suy nghĩ. Mỗi lần nhắm mắt, tôi lại nghĩ tới hình ảnh chồng và chị gái hạnh phúc bên nhau. Ảnh minh họa

Tôi hí hửng nghe lời chồng. Tập tài liệu ở trên cùng nên tôi đã lấy nó ra một cách dễ dàng. Nhưng trí tò mò lại thôi thúc khiến tôi lôi hết những thứ có trong chiếc hộp. Và bây giờ tôi thật sự ân hận khi đã làm điều đó. Dưới cùng của chiếc hộp là vài tấm ảnh đã nhòe cũ. Mặt sau những tấm ảnh ấy ghi những nét chữ nguệch ngoạc: "Bên em". Khi nhìn người chụp ảnh cùng chồng mình, tôi sốc đến mức khụy xuống. Người ấy quá giống tôi, chỉ khác một điều là cô gái đó có một nốt ruồi dưới mắt phải. Và đó cũng là đặc điểm nhận dạng của chị em tôi...

Tôi đau đớn nhìn những tấm ảnh hạnh phúc của chồng và chị gái. Khi tôi còn chưa hết bàng hoàng thì đã nghe tiếng xe của chồng tôi trở về. Anh hộc tốc chạy vào phòng và giải thích với tôi. Rằng anh đã từng vì ngoại hình của chị mà tiếp cận tôi. Nhưng giờ đây anh đã yêu tôi chứ không phải là chị.

Làm sao tôi tin đây? Từ lần đầu gặp chồng, tôi đã mang máng rằng đã gặp nhau ở đâu đó. Thì ra anh chính là người đàn ông khóc trong đám tang của chị gái tôi. Tôi mệt mỏi với rất nhiều suy nghĩ. Mỗi lần nhắm mắt, tôi lại nghĩ tới hình ảnh chồng và chị gái hạnh phúc bên nhau. Còn tôi chỉ là một kẻ thế thân cho chị. Tôi cũng muốn tin rằng chồng tôi yêu tôi thật lòng nhưng sao khó quá. Tôi nên làm gì bây giờ hả các bạn?

Theo emdep.vn

Gửi bình luận

(0) Bình luận

Xếp theo: Thời gian Số người thích

Bài viết chưa có bình luận nào.

MỚI NHẤT

ĐỌC NHIỀU

lên đầu trang