Cô ngán ngẩm, ôm con bỏ về nhà cha mẹ đẻ. Cô được cha mẹ phục vụ cơm nước mỗi ngày. Sáng ra ngủ nướng với con sau một đêm thức nhiều lần trông bé. Bố cô phơi đồ giặt của cháu, mẹ cô lau dọn nhà cửa. Cô chợt nhận ra trong mắt người ta, con dâu chẳng bao giờ được nhận đãi ngộ như con ruột cả.
Thời gian sau, cô ly hôn vì không thể sống tiếp với gia đình chồng, một người chồng ích kỷ nữa. Trước khi quay đi, cô nhìn thẳng vào mặt chồng rồi nói: "Nếu anh muốn hiếu thảo với họ, tự mình làm đi, đừng o ép cuộc đời người khác".
Đúng là một câu chuyện khiến người ta phải ngẫm nghĩ. Khi hai người yêu nhau và kết hôn, họ nên có được những quyền lợi bình đẳng, ngang nhau. Nhiều người phụ nữ về làm dâu và gặp các khó khăn, tại sao người đàn ông không giúp đỡ mà cứ cứng nhắc điều kiện phải thế nọ, phải thế kia vì đó là bố mẹ đẻ ra anh ta.
Có rất ít những chỉ trích hay điều bất đồng về một chàng rể thậm chí cả chuyện ở rể. Tại sao cuộc sống của những người đàn ông không thay đổi nhiều sau khi kết hôn mà phụ nữ khổ sở thế này?
Trong quá khứ, nhiều phụ nữ bị thất thế hơn do họ không kiếm được tiền, "lấy chồng theo chồng". Tuy vậy, thời thế thay đổi, phụ nữ đã rất xuất sắc, cả giáo dục và thu nhập đều nâng cao hơn. Họ xứng đáng được hưởng nhiều hơn là những lời ra lệnh, ép buộc vào công việc nhà và cuộc sống gắn liền với xó bếp.
Trong cuộc sống gia đình, phải đồng hành, chung sức và tôn trọng nhau, mối quan hệ ấy mới vững vàng và tồn tại lâu dài.