Ảnh minh họa
Nghe hắn nói mà em ức tới cổ, cảm giác như không còn tí tình nghĩa vợ chồng nào nên em cũng không muốn nhẫn nhịn thêm. Đỏ mặt, em đặt con xuống giường chỉ thẳng tay: 'Anh khỏi phải dắt tôi đi đâu, tự tôi sẽ đi để anh ôm tiền mà sống một mình. Anh nên nhớ, ngoài là vợ anh ra, thì tôi còn là con người, có công ăn việc làm đoàng hoàng. Dù lương tôi không cao nhưng đủ sống, không cần phải tơ hào 1 xu của anh. Viết đơn đi, tôi ký cho tiền hàng tháng của anh nhận về không bị tiêu hao'.
Vừa nói em vừa đi gấp đồ, hắn cứ ớ người nhìn em xong bảo em láo, ương bướng. Cơ mà đến cái nước này rồi em bỏ ngoài tai hết.
Ban đầu hắn tưởng em dọa song thấy em gọi taxi, bế con xách vali ra cửa mới cuống cuồng giữ lại không cho đi, bảo vợ chồng có gì nói chuyện nhưng em hất luôn tay, một mạch ra xe. Cả tối qua hắn nhắn tin bảo muốn gặp em để vợ chồng nói chuyện nghiêm túc, em cũng kệ không nhắn lại. Nói chung em chán lắm rồi, có lẽ em sẽ ly hôn thật".
Đúng là phụ nữ đã yêu là hết mình nhưng khi người đàn họ yêu làm họ mất niềm tin thì họ cũng chẳng thiết tha gì mà không buông bỏ vậy nên đàn ông đừng thấy mình được yêu, được vợ hi sinh cho mọi thứ mà nghĩ cô ấy không thể sống thiếu mình. Nếu hiểu như thế là đàn ông đang mắc sai lầm quá lớn, bởi vì chồng, phụ nữ có thể hi sinh quên mình, họ cam chịu, bao dung chứ không hề yếu đuối nên đừng để tuột mất hạnh phúc thật sự rồi mới ngồi tiếc nuối nhé!