1. Phụ nữ lấy chồng, thiệt thòi đủ đường, chồng có thấu?
Phụ nữ lấy chồng, trước tiên là một thân một mình rời xa cha mẹ, anh chị em, rời xa căn nhà thân yêu để đến với một thế giới hoàn toàn xa lạ, chỉ có một điểm tựa duy nhất, ấy là chồng. Cuộc sống hơn 20 năm, bỗng chốc bị thay đổi trong nháy mắt.
Ở đó, cô ấy phải cố gắng làm hài lòng người khác, phải miễn cưỡng gượng cười, miễn cưỡng vui vẻ. Từ một cô gái tự do vô ưu vô lo, được bố mẹ chiều chuộng như công chúa nay lại phải nhìn sắc mặt người khác mà sống.
Khi cô ấy mang thai, chính tháng 10 ngày nặng nề, cơ thể từng chút, từng chút biến dạng đến mức không nhận ra. Tuy là thiên chức thiêng liêng thật đấy, hạnh phúc thật đấy, nhưng lại cũng xót xa biết bao nhiêu…
Rồi đến ngày vượt cạn, cam tâm tình nguyện đón nhận những cơn đau mà những người đàn ông mãi mãi không thể tưởng tượng ra nổi để sinh cho chồng một đứa con máu mủ. Để rồi sau đó như một điều hiển nhiên, thân hình cô ấy tàn tạ, ngực chảy xệ, bụng, đùi rạn nứt, phát tướng, mặt mũi phờ phạc…
Từ cô gái xinh đẹp, thon thả bao chàng trai si mê, theo đuổi, vì ai mà cô ấy phải hy sinh tất cả, nhan sắc ấy, kiêu hãnh ấy. Sau sinh, cô ấy tình nguyện bỏ đam mê, mơ ước, bỏ luôn những cuộc vui bạn bè để làm một người mẹ, người vợ chu toàn.
Cô ấy đã từng tiêu xài không cần suy nghĩ, chuyện gì cũng chẳng cần bận tâm. Nhưng giờ đây không có thu nhập, đến chi tiêu cũng phải lo nghĩ, sợ chồng chê tiêu xài hoang phí…
Những nỗi khổ này, đàn ông đã từng đặt mình vào để hiểu, để thấm, để thương vợ hơn chưa?
2. Vậy nên, đàn ông thắng ai cũng được đừng cố chiến thắng vợ mình
Dù là hoàn cảnh nào, đàn ông cũng phải hiểu rằng, vợ cằn nhằn là bởi quá lo lắng cho chồng, vợ giận hờn là bởi mong mỏi được chồng quan tâm, yêu thương hơn. Đàn ông nghĩ đi, phụ nữ đã hy sinh đến vậy, thiệt thòi đến vậy, ngay cả mong ước nhỏ nhoi ấy cũng không thể xứng đáng có được hay sao?
Phụ nữ bước vào hôn nhân, sinh con đẻ cái là đã lựa chọn đánh đổi tự do, đánh đổi nhan sắc và từ bỏ những cuộc vui để chấp nhận đứng sau, làm cái bóng cho một người đàn ông, chăm lo, săn sóc anh ấy.
Phụ nữ vốn chẳng ai muốn hơn thua với chồng, thậm chí còn luôn tình nguyện nhận thua chồng mọi thứ, từ việc kiếm tiền, đến trước mặt bạn bè, người thân cũng đều nói tốt cho người đàn ông ấy.
Vậy nên, đàn ông đừng hèn hạ đến mức muốn hơn thua, đố kỵ với vợ mình. Có tranh cãi, đừng nhất định phải có người thắng người thua. Nhường cô ấy một câu, cô ấy sẽ tự khắc cảm kích mà thay đổi. Đàn ông đừng tự cho mình cái quyền là trụ cột gia đình mà bắt vợ răm rắp nghe lời, làm theo ý.
Nếu ngoài xã hội cô ấy được yêu quý, trong công việc cô ấy được trọng dụng, có cơ hội thăng tiến cũng đừng vì sợ thua thiệt mà kèn cựa, hãy ủng hộ nhau, cùng nhau cố gắng để xây dựng tổ ấm.
Ai cũng có tật xấu, không ai là hoàn hảo, nhưng thay vì chấp nhặt, soi mói, chỉ trích nhau, hãy giúp nhau nhận ra để sửa lỗi, để hoàn thiện, để trưởng thành hơn mỗi ngày.
Ở ngoài xã hội, hơn thua với người đời là điều bình thường. Nhưng khi ở nhà, đàn ông mà muốn sống chết hơn thua với vợ thì chỉ là người đàn ông thất bại. Suy cho cùng đàn ông tài giỏi đến mức nào cũng nên nhường nhịn vợ một chút. Trong hôn nhân, không có gì là mất mặt, không có gì là đáng xấu hổ khi nhẫn nhịn người bạn đời. Người đàn ông biết cách lấy lòng và yêu chiều vợ mới là người khôn ngoan.
Vợ là người vì yêu thương chồng mà hy sinh mọi thứ, đừng xem vợ là kẻ thù, là đối tượng để nhất định phải chiến thắng, hơn thua.
Theo Emdep