Ngày mai thế nào mẹ không biết, nhưng mẹ muốn sẽ không phải bỏ lỡ bất cứ một điều nhỏ nhặt nào trong tuổi thơ của con qua mỗi ngày hôm nay. Con chỉ có một cuộc đời. Tuổi thơ là mảnh ghép quan trọng của cuộc đời ấy. Mà tuổi thơ này đến rồi đi cũng chỉ có một lần. Dù có bao biện hàng ngàn lý do, cũng sẽ chẳng có lý do nào đủ sức nặng để đánh đổi được việc được đồng hành cùng con trong năm năm đầu tiên trước khi con bắt đầu có thế giới của riêng mình.
Mẹ dứt khoát trả lời, chẳng còn một chút do dự, rằng mẹ chỉ có thể làm 3-4 ngày một tuần với tư cách là giáo viên hợp đồng. Với lý do mẹ muốn nhìn thấy nhiều hơn nụ cười và niềm hạnh phúc của con. Làm mẹ, trái tim của con đặt ở đâu, kho báu của cuộc đời mẹ nằm ở đó. Và mẹ nhất định sẽ cùng con nuôi dưỡng một trái tim khỏe mạnh từ những ngày ấu thơ tràn đầy hình ảnh mẹ trong con.
————
Ba năm trôi qua. Kể từ sau quyết định ấy mẹ có thêm Subo và thêm nhiều lần từ chối những lời mời công việc khác. Mẹ cũng không còn là cô nhân viên hợp đồng, thay vào đó là làm mẹ toàn thời gian. Đến hôm nay, nhìn BiBo lớn từng ngày vững chắc, mẹ càng tự hào về quyết định năm ấy của mình. Tiền có thể ít đi một chút, công việc có thể trì hoãn ít lâu, nhưng chẳng gì có thể kéo chậm lại tuổi thơ của BiBo. Vậy thì, mẹ sẽ chậm lại chính mình để lớn cùng con.