01. Những đứa trẻ không có tiềm năng luôn rơi vào tình trạng "chuột ăn no"
Khi có điện thoại thông minh, bạn sẽ thấy cuộc sống của mình viên mãn đến mức "khủng khiếp".
Khi đi vệ sinh, bạn phải xem một vài đoạn video ngắn; khi rửa mặt, đánh răng, bạn phải đặt điện thoại sang một bên và nghe ai đó đọc sách trước khi đi ngủ, bạn phải nhìn; sử dụng điện thoại trong nửa giờ; khi bạn đang lái xe, bạn không thể không muốn xem các chương trình truyền hình; khi tan làm về nhà, bạn phải xem một vài đoạn video ngắn, trong khi nấu ăn, điện thoại sẽ chơi nhạc...
Tất cả thời gian bị phân mảnh được lấp đầy bởi điện thoại di động.
Nghĩ lại, thời gian của bạn không hề có khoảng trống.
Hóa ra bạn chỉ đang nghe điện thoại di động và điều bạn thực sự nhớ là những điều tiêu cực, phàn nàn về xã hội với mọi người, nhưng bạn không thể nói cụ thể bạn đang phàn nàn về điều gì. Bạn cũng trở nên cáu kỉnh và bồn chồn.
Đối với bất kỳ hoàn cảnh sống nào, bạn sẽ tìm thấy câu trả lời nếu tìm kiếm trên Internet. Câu trả lời rất đa dạng và có thể không như bạn mong muốn nhưng khi nhìn thấy đáp án, bạn thường bị sốc.
Một cuộc sống quá viên mãn sẽ chỉ khiến bạn bồn chồn, kiệt quệ về tinh thần và cạn kiệt thể lực. Mắt, tai và não không thể chịu đựng được.
Quay lại chuyện nuôi dạy con.
Con bạn được bố mẹ sắp xếp chu đáo. Các em phải đến trường từ sáng sớm, đến lớp tập huấn sau giờ học và làm bài tập vào buổi tối. Cuối tuần, đứa trẻ được gửi đến một lớp kỹ nămg. Cha mẹ lo lắng và không thể để con mình thua ngay từ vạch xuất phát. Thực tế đã chứng minh rằng trẻ em rất chán ghét sự sắp xếp việc học của cha mẹ.
Nhiều gia đình cũng chuẩn bị "phòng cưới" vào ngày con mình chào đời. Nhiều bậc cha mẹ nghĩ rằng trong thành phố cần có hai căn nhà, một căn cho con cái họ, để con không phải vất vả trả nợ thế chấp. Cha mẹ cũng chuẩn bị một khoản vốn để con cái khởi nghiệp. Thậm chí có một số tiền lớn mà một đứa trẻ có thể tiêu cả đời.
Cha mẹ sẵn sàng đầu tư vào sở thích của con cái. Có hàng trăm lớp học và phụ huynh không tiếc chi tiền nếu con thích. Cha mẹ cũng sẽ đưa con đi du lịch, nói hoa mỹ: "Hãy nhìn ngắm thế giới rộng lớn". Khi con cái không vâng lời, cha mẹ cùng nhau cằn nhằn - tất cả chỉ vì lợi ích của con.
Có câu nói: "Nước đầy thì tràn, trăng tròn thì khuyết".
Những đứa trẻ lớn lên như thế này liệu có trở thành người triển vọng hoặc thành công hay không? Thực tế cho thấy con cái sẽ ỷ lại và dựa dẫm vào cha mẹ, không tìm thấy ý nghĩa cuộc sống, không biết giá trị của sức lao động.
02. Tầm nhìn xa nhất của cha mẹ là giữ con mình trong tình trạng "hơi đói"
Nếu bạn cho con mình được sống theo cách không hoàn hảo, thậm chí thiếu thốn một chút, điều đó sẽ rất tốt cho tương lai của đứa trẻ.
Học cách kết hợp công việc với nghỉ ngơi. Hãy dừng lại để có thời gian suy nghĩ và lĩnh hội kiến thức. Cuối tuần, bạn có thể lười biếng và làm những việc mình thích. Hãy cho con bạn một cuộc sống không đáp ứng hết mọi yêu cầu, để con biết cách tự kiếm tiền. Một đứa trẻ được cho ăn uống bình thường, mặc đồ giản dị, không cầm quá nhiều tiền, là tốt cho sự phát triển của nó. Con người không hài lòng với cuộc sống, sẽ luôn theo đuổi sự hài lòng và không ngừng tiến bộ.
Bản thân nghèo đói cũng là một hình thức giáo dục. Tiền chỉ được trân trọng khi khó kiếm, người lớn và trẻ em đều như vậy. Cha mẹ không nên cho con quá nhiều tiền, nếu không trẻ sẽ tiêu thoải mái, phá hết của cải trong nhà.
Khi con cái bước vào tuổi thiếu niên, cha mẹ cần học cách buông bỏ. Dần dần, bạn sẽ thấy con thực sự không còn nhút nhát.
Hãy nhìn chú nai nhỏ, vừa mới sinh ra đã bị mẹ đá và đánh, bắt phải đứng dậy. Bởi vì cách đó không xa có những con hổ, báo đang rình rập, nếu không chạy sẽ trở thành con mồi. Cha mẹ cũng nên làm như vậy, buộc con phải tự lập sẽ là cách tốt nhất để con bước vào xã hội sau này.