Michael Young: "Tôi đã rơi vào những cơn hoảng loạn mà tôi nghĩ rằng mình sắp xuống địa ngục".
Young không tìm được việc làm, không có kinh nghiệm ngoài công việc truyền giáo. Nhưng rất giỏi trong việc làm bóng bay cho trẻ em và thổi chúng ở nhà hàng để đổi lấy tiền boa.
Một lần, có một nữ nhân viên chủ động tiếp cận Young và tỏ ý muốn hẹn hò với anh. Cô mua một quả bóng bay, tặng anh một nụ hôn và cho cả số điện thoại. Họ về nhà với những người bạn cùng phòng của cô và nói về các trò chơi điện tử và chương trình truyền hình. Young kể lại: “Tôi bị tê liệt vì không biết nói gì và cứ ngồi im, thấy rất kỳ lạ. Tôi rất thích cô ấy và tôi thực sự cảm thấy tổn thương ghê gớm vì sau lần đó cô ấy không gọi cho tôi thêm lần nào nữa".
Tiến sĩ Marlene Winell, một nhà tâm lý học nghiên cứu về sự truyền dạy tôn giáo, cho biết có thể mất nhiều thời gian để các thành viên cũ của các giáo phái hoặc các nhóm tôn giáo cực đoan cảm thấy thoải mái khi trở về với thực tế mới.
Winell nói: “Đó là điều phổ biến khi bạn cảm thấy mình phải thích nghi với thế tục vì có quá nhiều kỳ vọng và kiểu hành vi mà bạn không quen thuộc. Có thể mất nhiều thời gian để rời khỏi những nhóm đó, đặc biệt nếu họ được sinh ra ở đó. Họ cũng phải vật lộn để định hình bản thân với câu hỏi rằng "Nếu mình không phải là tín đồ của giáo phái hay tín đồ của tôn giáo này, thì mình là ai?'".
Hơn một năm rưỡi sau khi rời khỏi "Children of God", Young đã tham gia một chương trình của trường cao đẳng cộng đồng, chương trình này giúp sinh viên nhận được học bổng và chuyển tiếp lên trường cao đẳng với lộ trình 4 năm.
"Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình có bạn. Chúng tôi đã nói về nghệ thuật, âm nhạc, khiêu vũ'", anh nói. "Tôi ngay lập tức cảm thấy mình thuộc về thế giới như thế này".
Ngày nay, giáo phái "Gia đình" (trước đây là "Children of God") chỉ có khoảng 2.500 thành viên ở khoảng 80 quốc gia.
Đối với Young, người vừa mới bắt đầu học thạc sĩ tại Đại học Penn State, chẳng có gì về những ngày xưa cũ của "Gia đình" để anh phải hoài niệm.
Anh nói: "Điều tôi lo lắng nhất khi ra đi là liệu tôi có tìm được bạn bè, một người bạn gái phù hợp, một nơi mà tôi thuộc về. Tôi đã tìm thấy những người tôi cần sau khi tôi tìm thấy những người chia sẻ giá trị và mục tiêu của tôi, thay vì cố gắng hòa nhập".
Nguồn: The Guardian