Hơn bao giờ hết, đội ngũ y tế của chúng ta đang vận dụng hơn cả 100% năng lượng của họ để làm việc. Chúng ta đau 1, lo lắng 1 thì họ xót xa, trăn trở gấp 10.
Vậy nên việc của chúng ta không phải là đặt câu hỏi “Vì sao bệnh nhân chết”, không phải truy cứu sự sống của những người đã thoát cửa tử, mà cần tiếp năng lượng cho họ - những chiến sĩ trong tuyến đầu chống dịch. Họ sẵn sàng đi vào trong lòng cái chết để duy trì sự sống cho đồng bào, chúng ta không có lý do gì để không chọn một cách sống điềm tĩnh, lịch thiệp với họ.
Đừng xát thêm muối vào lòng họ. Không có thất bại nào ở đây. Có người tử vong không có nghĩa những đêm trắng, những ngày cấm trại, những kiệt sức của họ không còn ý nghĩa gì. Hãy truyền lửa cho các y bác sĩ vững tâm chống dịch, hãy cầu chúc cho họ sức khỏe để cùng chúng ta sớm chặn đứng được dịch bệnh. Để chúng ta sớm có thể nhìn thấy nụ cười tươi của họ, không phải trong bộ đồ bảo hộ kín mít trắng - xanh, mặt nạ và những vết khẩu trang in hằn lên mặt.
Đây cũng là lúc chúng ta nên hợp tác với chỉ dẫn của y bác sĩ, từ việc kê khai, xét nghiệm hay hạn chế tối đa việc đi thăm bệnh (với những bệnh viện chưa bị phong tỏa), để bảo vệ tất cả. Hãy chung tay bảo vệ người già, trẻ nhỏ, những nhóm có nguy cơ là bệnh nhân nặng trong chính gia đình của chúng ta. Để tránh mọi nẻo xâm nhập của virus SARS-CoV-2.
Chúng ta còn khỏe mạnh, thế là quá đủ cho một lý do để thở phào, để mừng rỡ. Trải qua một đợt giãn cách xã hội vì Covid-19, nhiều người đang lo lắng về sự thiếu hụt kinh tế hơn là sức khỏe. Nhưng càng lo lắng, chúng ta lại cần phải bình tĩnh, biết chắt lọc thông tin và hành động đúng.
Chúng ta đừng buồn vì những chốn ăn chơi đông người, những bar, pub đóng cửa, vì mình có thể còn cả đời để chơi. Chúng ta đừng ngại việc có thể sẽ có giãn cách xã hội nhiều mức độ khác nhau, vì mình còn nhiều thời gian để ra đường. Chúng ta đừng tiếc những sở thích cá nhân bị gò bó, vì điều đó còn tốt hơn là chứng kiến đồng bào mình chết đi mỗi phút trôi qua.
Dịch bệnh là việc không thể tránh được! Chỉ khác biệt là cách đối phó với dịch bệnh thế nào thôi. Mấy tháng trước, mỗi gia đình đã được thao luyện để trở thành một thành lũy an ninh nhân dân với thói quen ở trong nhà và đặt hàng qua điện thoại. Mỗi công dân có ý thức đã được làm quen với việc hạn chế đi lại khi không cần thiết, không tập trung đông người và chú ý giữ khoảng cách an toàn khi giao tiếp, cùng với rửa tay và khẩu trang.
Vì thế, dù khá vất vả trong giai đoạn làn sóng thứ ba này, khả năng kiểm soát được dịch bệnh là vẫn có thể, nếu chúng ta cùng nhau chiến đấu. Muốn thắng trận này, chỉ có cách duy nhất là tin tưởng và đoàn kết đồng lòng.