Cứ nghĩ đến số vàng cha mẹ cất công gom góp tặng con gái về nhà chồng đã bị mẹ chồng bán sạch mà không hỏi lấy một câu, tôi lại tức nghẹn cổ và muốn nhanh chóng ly hôn. Đúng như các cụ đã nói: đưa là mất, cất là còn.
Ngày mới yêu anh, tôi bị gia đình mình phản đối gay gắt. Bởi khi đó, công ty riêng của nhà anh đang gặp khó khăn về tài chính. Anh trai và chị dâu thì không có việc gì làm, toàn ở nhà ăn bám. Bố mẹ chồng thì biến anh thành trụ cột chính của gia đình, một mình đi làm nuôi cả 6 miệng ăn chưa kể phải cung cấp cả tiền “ăn chơi” cho họ.
Thế nhưng, trong thâm tâm, tôi vẫn nghĩ chọn chồng quan trọng là đạo đức chứ không phải tiền bạc. Chỉ cần anh thật lòng yêu thương tôi và luôn có ý chí vươn lên thì mọi gian khó tôi đều chấp nhận. Hơn nữa, sau khi cưới, tôi cũng không phải ở chũng với gia đình chồng nên sẽ tránh được chuyện va chạm mẹ chồng nàng dâu.
Sau 3 năm yêu nhau, cuối cùng chúng tôi cũng có một đám cưới vẹn toàn. Ngày cưới, vì bố mẹ tôi cũng thuộc dạng có điều kiện nên mừng con gái hẳn 5 cây vàng và ít tiền mặt. Còn nhà anh chỉ mừng có 2 chỉ hôm lễ ăn hỏi.
Sau cưới, tôi định bụng sẽ bán số vàng trên và dùng tiền tiết kiệm của mình để mua một căn chung cư trả góp. Chưa kịp thực hiện ý định đó thì ngay khi đi tuần trăng mật về, mẹ chồng liền ngỏ ý muốn giữ giúp vàng cưới của 2 đứa.
Lúc đầu, tôi cũng rất băn khoăn bởi mẹ chồng có tính ăn chơi, gia đình chồng lại đang khó khăn về mặt tài chính. Nhỡ đâu mẹ bán trộm lấy tiền thì tôi sẽ rất khó xử. Mà vàng đó lại là của hồi môn do gia đình tôi tặng con gái chứ không phải tiền riêng của chúng tôi. An toàn thì tôi cứ tự giữ cho rồi.
Mẹ chồng bảo giữ hộ tiền vì sợ ở trọ dễ mất. Vậy mà bà đem bán lấy tiền ăn chơi lúc nào tôi không biết. Ảnh minh họa.
Thấy tôi ngập ngừng, mẹ anh lại trấn an thêm rằng: “Việc mua nhà cũng cần vài tháng tìm hiểu. Trong thời gian đó, chẳng may ở trọ mà bị trộm mất thì khổ lắm. Tốt nhất đưa mẹ giữ ở quê cho. Tiền bạc của con cái chẳng cha mẹ nào nỡ dùng vào việc riêng. Thương các con nên mẹ mới ngỏ ý chứ việc mẹ chồng giữ tiền của con dâu rất khó xử. Có gì thay đổi mẹ nhất định sẽ thông báo sớm”.
Nghe mẹ nói vậy, tôi thấy xuôi xuôi. Là dâu mới, tôi cũng muốn nghe lời để lấy lòng bà. Một tuần sau, tôi ngoan ngoãn đưa 5 cây vàng cho mẹ chồng giữ ở quê và yên tâm về lại Hà Nội.
Nhưng nhiều tháng nay, tôi không nhận được cuộc gọi nào của mẹ nữa, gọi về thì chỉ toàn bố chồng nghe máy. Mấy hôm trước sang nhà chị họ bên chồng chơi, chị mách là thấy mẹ chồng ở quê mới đổi con xe tay ga đắt tiền lắm. Rồi nhà anh còn đang lên kế hoạch đi chơi Sapa dịp nghỉ lễ sắp tới.
Nghe nói vậy, tôi cũng chột dạ nên quyết định thu xếp về quê một chuyến xem sao. Ngay khi vừa bước chân vào cửa, mẹ chồng đã chạy ra xách đồ giùm và bóng gió thêm việc gia đình đang khó khăn không có tiền để tiêu pha gì.
Nghĩ đến chuyện hôm trước chị họ nói, tôi mới mạnh dạn lên phòng hỏi xin lại 5 cây vàng để hai vợ chồng đi mua nhà. Song, câu trả lời tôi nhận được chỉ là: “Tao bán lấy tiền tiêu lâu rồi”. Khỏi phải nói tôi uất ức và tức giận đến nhường nào.
Tôi hỏi tại sao mẹ lại làm như thế. Nếu đó là số tiền vợ chồng cùng tiết kiệm thì chẳng nói làm gì. Nhưng đây là của họ hàng và bố mẹ đẻ cho riêng con phòng thân. Mẹ bán mà không hỏi ý kiến ai. Bây giờ bị phát hiện, mẹ cũng chẳng mảy may thấy mình có lỗi.
Đến đó thì bà nhảy bổ lên, mắng tôi là con dâu bất hiếu. Rồi vì bà nuôi con trai hai mấy năm ăn học, cưới vợ cho con không đòi hỏi gì nên bây giờ bà xứng đáng được hưởng số tiền đó. Không cần quan tâm đó là tiền của ai và từ đâu.
Tôi mang chuyện này nói với chồng thì anh lý sự rằng, mẹ vay sẽ trả chứ không xin. Rồi mẹ anh rất tốt chứ không như em nghĩ đâu. Chắc khó khăn lắm mẹ mới phải làm thế. Nhưng anh không thể giải thích được gì thêm về chiếc xe ga đắt tiền bà mới mua và đống đồ điện tử còn đang gắn mác trong nhà.
Đúng là nhẹ dạ cả tin. Mẹ chồng nghèo cũng không sao. Nhưng trắng trợn lấy tiền của con dâu để tiêu pha mà chẳng nói lời nào khiến tôi uất ức nghẹn cổ. Giờ tôi chỉ nghĩ đến ly hôn để sớm thoát khỏi nhà chồng như vậy.
Gửi bình luận
(0) Bình luận
Xếp theo: Thời gian Số người thíchBài viết chưa có bình luận nào.