Ảnh minh họa
Dịp dịch Covid-19 thời gian học online kéo dài, tôi khá bận rộn vì suốt ngày phải lo in bài vở, chụp ảnh và gửi bài tập cho con. Tôi không bao giờ để con tự xem zalo hay nhóm chat trên facebook nên tôi buộc phải làm thay con. Con chỉ có thời gian hạn chế học trên laptop khi học online và cho những môn cần thiết, tuyệt đối không được "lang thang" mở những trình duyệt khác. Tôi sẽ quản lý bằng cách cài đặt giám sát hoặc ngồi cạnh con lúc cần.
Chúng tôi cũng phải chấp nhận 1 cuộc sống không chạy theo tiền bạc, chấp nhận sống đủ chứ không giàu có.
Tôi nhận được gì?
Gia đình tôi có 1 không khí không công nghệ, đủ đầm ấm áp và biết cần nhau. Tôi dám khẳng định tôi đã mang cho con một gia đình hạnh phúc. Không bao giờ có cảnh tôi phải quát con tắt tivi hay buông điện thoại, càng không phải tức tối vì chồng chơi game.
Đôi lúc tôi cũng thấy lạc lõng trong những câu chuyện của bạn bè như bà Phương Hằng là ai, tôm hùm là vụ gì... nhưng chúng tôi chấp nhận không nhận những tin tức kiểu này.
Con tôi 15 tuổi nhưng trong trắng như tờ giấy trắng, cháu không bao giờ có đam mê với thiết bị công nghệ nên rất tình cảm với ba mẹ và không bao giờ xao nhãng học hành.
Vợ chồng tôi vẫn nói với con về giáo dục giới tính qua một số câu chuyện, bằng những cuốn sách mua cho con tự đọc. Tôi không chọn cách cho con xem những clip nóng hay dẫn con đến nhà thổ như người cha của cậu bé 13 tuổi trong phim Malèna... Vì không dùng smartphone nên tôi không sợ con lạc trong "bẫy" 18+ nhiều lệch lạc và thiếu thực tế.
Tôi cũng dạy con lao động và làm việc nhà nhưng không bao giờ thưởng cho con bằng 30 phút dùng smartphone hay xem TV.
Nhiều đứa trẻ bên ngoài 15 tuổi già đời và "thứ gì cũng biết" nhưng con tôi như chú nai ngây thơ, hồn nhiên và chân chất. Tôi cho rằng giờ tìm 1 đứa trẻ khôn ranh thì không quá khó, nhưng có 1 đứa trẻ ngây thơ như con tôi mới là quý. Càng ngây thơ, con càng có cơ hội được hạnh phúc.
Nhiều người nói rằng việc gì phải "khổ" thế, kiểm duyệt con dùng smartphone là được rồi, nó cũng mang lại nhiều lợi ích khác. Họ có những nỗi lo như sợ con mình thụt lùi, sợ con mình ngơ ngác khi ra bên ngoài hoặc thiếu hiểu biết.
Tôi thì không dám chắc điều gì sẽ đợi con tôi sau những điều thú vị đằng sau chiếc smartphone kia, nên tôi vẫn cấm tiệt.
Hiện tại, gia đình tôi đang đã thực hiện cách này 16 năm, chúng tôi cảm thấy hài lòng với 1 gia đình không smartphone vì thời gian dành cho nhau nhiều hơn. Tôi không bao giờ phải lo lắng những thứ độc hại từ smartphone có thể làm hại con mình.
Tuy nhiên, cái giá phải trả là chấp nhận đi sau thời cuộc, chính bản thân cha mẹ phải từ bỏ những điều vô cùng hấp dẫn từ smartphone và MXH. Con lớn lên thiếu sự va vấp nhưng tôi chấp nhận con mình không phải là con người của số đông.
Tôi rất sợ cảnh "mất bò mới lo làm chuồng" nên chọn cách này, cũng có khi tôi cho rằng an toàn, nhưng là hạ sách, cũng có thể là khá hèn với nhiều người...
Liệu có cha mẹ nào dám lựa chọn cách sống như chúng tôi, buông bỏ chiếc smartphone để cho con 1 thế giới lành mạnh, trong sáng và ít cạm bẫy nhất có thể?
https://afamily.vn/con-toi-15-tuoi-chua-mot-lan-cham-tay-vao-smartphone-ai-bao-nuoi-con-di-cung-ke-vi-toi-khong-doi-mat-bo-moi-lo-lam-chuong-20220314135113058.chn