Bà vốn là một phụ nữ thích làm đẹp nên ngay cả khi có tuổi, bà cũng vẫn được hàng xóm xuýt xoa vì biết cách ăn mặc. Ấy thế mà các đám cưới trong khu tổ dân phố không thể thiếu bà làm người đại diện do mọi người thích vóc dáng sang trọng và cách ăn nói khéo léo sắc sảo của bà.
Là một người chưng diện nhưng một trong hai con dâu của bà Nga lại là một người quá đỗi giản dị. Trong khi con dâu cả thì như bản sao của bà thì con dâu út lại không để ý đến hình thức nhiều. Điều này khiến bà cảm thấy trong nhà như có "người lạ". Nhìn thấy con dâu út có phần xuề xòa, bà nhiều lần bóng gió "Để hôm nào mẹ dẫn đi mua vài cái áo mới cho hợp với nhà mình" thì con dâu bà luôn gạt đi. "Con giản dị quen rồi mẹ ạ, mặc lộng lẫy quá con không quen!". "Không cần phải lộng lẫy nhưng thay đổi chút là sẽ đẹp lên", bà gắng thuyết phục. "Mặc quan trọng là phải thoải mái và là mình mẹ ạ. Con nghĩ con chỉ cần lịch sự là được. Với lại con thoải mái thì con cũng tự tin hơn", con dâu bà đáp lại khiến bà Nga thở dài. Bà biết mình không thể thay đổi gì hơn.
Chính vì điều này nên trong nhà, hễ gia đình có việc là bà lại đi cùng con dâu cả, con dâu út cũng trở nên bị lẻ bóng hơn. Bà không muốn mọi người dị nghị vì mẹ chồng sành điệu hơn cả con dâu. Vả lại, bà Nga cũng không muốn mình bị xấu đi, bị "lệch tông" khi song hành cùng cô con dâu có phần đuối về nhan sắc. Thuyết phục con dâu các kiểu không được, bà Nga nhiều lần tự bỏ tiền ra mua quần áo nhưng đều không trúng sở thích của con dâu bà nên cô đều không mặc. Ban đầu bà tự ái nhưng rồi lại phải dẹp bỏ vì dẫu nói gì thì nó, ngoài việc ăn mặc không hợp mốt ra con dâu bà cũng là một cô gái ngoan ngoan, biết điều.
Hiểu về tính con dâu như vậy, nhưng bà vẫn không muốn ai chê con dâu mình về khoản hình thức. Mà điều này bà hay phải nghe nhất. "Con dâu út của bà, con bé ấy xấu thế. Lại còn chẳng biết cách ăn mặc nữa". "Mẹ chồng đẹp vậy mà con dâu thì quê mùa!". "Sao hồi đó nó xấu vậy, quê vậy mà bà còn cho chúng nó cưới?"... Đó chỉ là vài trong số vô vàn nhận xét về con dâu mà bà nghe được. Nhưng lúc vậy bà cũng bức xúc nhưng cũng không biết phải trả lời sao vì thực ra họ nói đúng điều bà nghĩ. Nhiều lần bảo con dâu không được, quan hệ của bà với con dâu cũng vì thế mà xấu đi.
Mọi cái chỉ thay đổi khi bà bị bệnh. Cơn đau ruột thừa kéo đến, bà gọi điện cho các con thì chỉ duy nhất con dâu út nhanh chóng có mặt đưa bà vào bệnh viện. Nếu chậm một chút có thể ảnh hưởng lớn đến sinh mạng, bởi vậy bà rất biết ơn nàng dâu út. Vẫn cái dáng tong tẩy, vẫn bộ quần áo xấu xí nhưng chưa khi nào bà cảm thấy biết ơn với dâu út như lúc này. Những ngày sau bà về nhà, cũng chỉ một mình dâu út chăm sóc. Hàng xóm qua thăm, cũng xuýt xoa không ngừng cảm kích trước cách chăm sóc của nàng dâu "lọ lem". Bởi thế, chính sự chăm sóc ân cần và chu đáo của con dâu út khiến bà chạnh lòng. Bà phải suy nghĩ lại về tất cả....
Theo giadinh.net.vn