Nỗi lòng người mẹ có con đứng giữa ranh giới sống chết
Đang cách ly tại ĐH Kỹ thuật - Hậu cần Công an Nhân dân (Thuận Thành, Bắc Ninh), bà Hoàng Thị Ngư (45 tuổi) đã dành thời gian viết một bức thư dài kín 2 mặt giấy để gửi đến các y bác sĩ Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh, Bệnh viện Bạch Mai, Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung Ương vì đã cứu thành công con trai bà, báo VnExpress đưa tin.
Đây là bức thư người phụ nữ 45 tuổi đã thức đêm hôm chuẩn bị mấy ngày hôm nay, trau chuốt từng từ từng chữ để gửi cho các bác sĩ, điều dưỡng... Bà coi họ là những ân nhân lớn nhất cuộc đời mình, đã chịu bao vất vả để cứu sống con trai bà khỏi lưỡi hái "tử thần". Vừa viết thư vừa khóc, bà Ngư sụt sùi nhớ lại về ngày đưa Đ. đi cấp cứu.
Bà Ngư nhớ về những ngày con trai nguy kịch. Ảnh: Báo Công Lý
Con trai bà Ngư là anh N.V.Đ (23 tuổi) là ca Covid-19 nặng nhất đang được điều trị tại Bệnh viện đa khoa Bắc Ninh. Ngày 1/6, con trai được được đưa tới Bệnh viện Đa khoa Bắc Ninh trong tình trạng khó thở nặng nên phải vào phòng cấp cứu gấp. Sáng 2/6, anh có kết quả dương tính với Covid-19, lúc ấy bà Ngư vẫn ở viện nhưng phải ngồi chờ trong một phòng riêng biệt với tâm trạng nóng như lửa đốt bởi không biết tình trạng con mình ra sao.
Lúc này, một nữ bác sĩ tới khuyên bà nên chợp mắt để lấy lại sức sau một đêm dài thức trắng vì lo cho con. Đến bây giờ bà vẫn hối hận vì không kịp hỏi tên nữ bác sĩ ấy để cảm ơn.
Đến tối ngày 2/6, bà Ngư nhận được điện thoại từ bác sĩ điều trị, thông báo tình trạng của anh Đ. không được tốt, có nguy cơ tử vong. Qua điện thoại, bà chỉ biết cầu xin các bác sĩ hãy dùng mọi cách để cứu con bà trong tiếng khóc nức nở. Đáp lại bà là một giọng nói ân cần, điềm tĩnh trấn an: "Chị hãy yên tâm, tất cả chúng tôi đang cố gắng chiến đấu để giữ cháu ở lại". Thật may mắn, sau những nỗ lực điều trị của các y bác sĩ, hiện sức khỏe của anh Đ. đã ổn định.
Lá thư gửi trọn những lời "gan ruột" tiếp động lực cho các y bác sĩ
Sau tất cả những nỗ lực cứu chữa bệnh nhân, bức thư của bà Ngư chính là "liều thuốc" tốt nhất giúp các y bác sĩ mỉm cười, tiếp tục quên đi vất vả để đẩy lùi dịch bệnh Covid-19.
Báo Công Lý dẫn lời bà Hoàng Thị Ngư viết trong lá thư cảm ơn đội ngũ nhân viên y tế Bệnh viện đa khoa Bắc Ninh sau khi con trai – một bệnh nhân Covid-19 tiên lượng nặng được cứu sống khỏi cơn nguy kịch có đoạn:
"Ngày 1/6, gia đình tôi đưa cháu lên viện và được chẩn đoán mắc Covid-19. Thế là cháu được các bác sĩ cho nhập viện và gia đình chúng tôi cũng phải đi cách ly. Bố mẹ một nơi, con một nơi, mọi việc gia đình chỉ biết trông cậy vào các bác sĩ, y tá, điều dưỡng trong khoa. Tối ngày 2/6, gia đình chúng tôi tưởng không còn được gặp lại con nữa. May mà được sự quyết tâm chạy chữa và cứu sống của đội ngũ bác sĩ, y tá, điều dưỡng, con tôi đã vượt qua được lưỡi hái của tử thần. Sức khỏe cũng được hồi phục. Thế là con chúng tôi đã được cứu sống rồi!
Công ơn này gia đình chúng tôi không biết lấy gì báo đáp. Chỉ biết ghi lòng tạc dạ. Mong sao hết ngày cách ly, gia đình chúng tôi được đến bệnh viện thăm khoa, để tri ân các bác sĩ, y tá, điều dưỡng, cán bộ".
Bức thư của bà Ngư. Ảnh: GĐXH
Bà Ngư chưa từng được gặp mặt những ân nhân đã cứu mạng con trai bà thế nhưng bà luôn cảm thấy có một sợi dây gắn kết vô hình với các y bác sĩ. Bởi bà một niềm tin vô điều kiện vào họ, sự sống của con trai bà Ngư đang đặt trong tay các y bác sĩ và bà luôn tin họ sẽ làm hết sức mình để cứu con trai bà. Một bức thư, vài câu chữ không thể diễn tả hết sự biết ơn của bà nhưng bà hy vọng nó sẽ tiếp thêm động lực cho các y bác sĩ ở tuyến đầu chống dịch.
Chị Trần Thị Thu Thanh (điều dưỡng) là một trong những nhân viên y tế chăm sóc các trường hợp Covid-19 tiên lượng nặng, trong đó có con trai bà Ngư. Zing dẫn lời chị Thanh đã nhắn các đồng đội khi nhận được lá thư cảm ơn từ bà Ngư rằng: "Rất mong mọi người cố gắng, giữ gìn thành quả đến ngày chiến thắng".
Ngày nào chị Thanh cũng ghé qua từng phòng để hỏi han, nói chuyện với những bệnh nhận của mình. Riêng Đ. chưa thể đáp lại những câu chào hỏi, động viên của chị Thanh nhưng nhìn ánh mắt của Đ. chị Thanh đủ biết cậu cũng đang cố gắng như nào. Chị kể mình không nhớ nổi đã nói bao nhiêu lần câu: "Cố gắng lên em!" khi Đ. được đưa vào cấp cứu. Điều chị mong mỏi là các gia đình bệnh nhân hãy luôn tin tưởng các bác sĩ rồi tất cả sẽ cùng nhau chiến thắng.
Tổng hợp
Theo ttvn.vn
Gửi bình luận
(0) Bình luận
Xếp theo: Thời gian Số người thíchBài viết chưa có bình luận nào.